Bị cáo Phan Văn Lấn ở xã Mỹ Hiệp Sơn, Hòn Đất (Kiên Giang) đang kháng cáo kêu oan lên Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TP HCM. Trong đơn, Lấn thừa nhận mình có “quan hệ” với Hạnh (17 tuổi) nhưng không hề giết nạn nhân như các cơ quan tố tụng tỉnh này quy kết.
Chiều 11/8/2007, mẹ của Lấn về nhà nhưng không thấy Hạnh, cô bé hàng xóm, ra chào mình như thường lệ bèn sai con sang nhà hỏi thăm. Sau nhiều lần gọi không có ai trả lời, xô cửa bước vào thì thấy Hạnh chết trong tư thế treo cổ bằng một sợi dây.
Công an tỉnh Kiên Giang cho rằng đây không phải là một vụ tự vẫn và bắt Lấn để điều tra. Khoảng 7h sáng hôm đó, cả gia đình của Lấn và cô Hạnh đều đi vắng. Vì sắp về bên ngoại nên Lấn sang nhà cô gái nhờ trông nhà giùm như mọi khi. Đến nơi, thấy Hạnh đang nằm một mình, Lấn nảy sinh hành vi cưỡng bức. Theo cơ quan điều tra, hiếp dâm xong, thấy nạn nhân bị ngất, Lấn lấy một chiếc khăn rằn, cột hai đầu khăn lên xà nhà thành vòng tròn rồi treo người nạn nhân lên dẫn đến Hạnh chết vì ngạt.
Lúc bị bắt, Lấn thừa nhận với công an rằng có cưỡng bức Hạnh nhưng không treo cổ nạn nhân. Lấn khai sau khi làm bậy xong, nhờ cô gái coi nhà hộ thì vẫn thấy trả lời “ừ”. Thấy vậy, anh này bèn lấy xe máy đi về nhà ngoại (nhiều người thấy), đến chiều quay về mới biết cô Hạnh chết.
Dù đã khai như vậy nhưng sau một thời gian bị tạm giam, Lấn lại thú nhận với một bạn tù là đã giết Hạnh. Người bạn tù kể lại với công an. Sau khi xuất hiện nhân chứng này trong vụ án, cơ quan điều tra đã chuyển hồ sơ sang VKS đề nghị truy tố Lấn về hai tội hiếp dâm, giết người.
Vụ án đến đây tưởng đã rõ, nhưng ngay sau khi nhận kết luận điều tra, Lấn lại phủ nhận ngay chuyện giết người và liên tục kêu oan. Tại phiên xử sơ thẩm của TAND tỉnh Kiên Giang giữa tháng 5 vừa qua, anh này cũng kêu oan, cho rằng việc thú tội giết người với người bạn tù kia là do bị ép buộc.
Luật sư của Lấn cũng chỉ ra rằng cơ quan tố tụng không thể lấy lời nhận tội bất nhất của bị cáo và lời khai của người bạn tù làm căn cứ kết tội khi mà các dấu vết hiện trường của vụ án chưa thu thập đầy đủ. Tuy nhiên, TAND tỉnh Kiên Giang đã bác bỏ lập luận này, tuyên phạt Lấn bảy năm tù về tội hiếp dâm, 18 năm tù về tội giết người, tổng hợp hình phạt chung là 25 năm tù.
Sau khi tòa tuyên án, không chỉ Lấn mà ngay cả gia đình nạn nhân cũng kêu oan cho bị cáo. Trong đơn, họ cho rằng Hạnh “dại dột, suy nghĩ nông cạn nên quyên sinh” chứ không bị ai giết cả.
Trong vụ án này, chứng cứ kết tội bị cáo vẫn còn nhiều điểm chưa chắc chắn. Ngoài việc chỉ căn cứ vào lời khai nhân chứng bạn tù vốn “nghe Lấn kể lại”, sau khi vụ án xảy ra hai tháng, cơ quan điều tra có lấy lời khai của một nhân chứng khác thường đi chơi chung với nạn nhân. Theo đó, nhân chứng này hàng ngày vẫn nấu cơm sáng cho cả nhà từ khoảng 7h đến 7h30. Sáng đó, lúc nồi cơm chị nấu đang sôi thì Hạnh sang nhà chơi trong bộ dạng thẫn thờ, mắt sưng húp. Vừa gặp, Hạnh đã khóc rưng rức, than buồn nhưng không chịu kể lại chuyện gì. Khi chị tiếp tục nấu cơm thì Hạnh nằm võng xem tivi, khoảng 30 phút sau mới ra về.
Nếu lời khai của nhân chứng này là xác thực thì bị cáo ngoại phạm với cái chết của Hạnh bởi thời gian mà các cơ quan tố tụng Kiên Giang cho rằng Lấn giết người cũng là lúc cô xuất hiện ở nhà nhân chứng. Đây là một chứng cứ quan trọng nhưng cơ quan điều tra chỉ lấy lời khai của người này một lần và sau đó không một cơ quan tố tụng nào chịu xem xét. Tại phiên xử sơ thẩm, nhân chứng trên cũng không được triệu tập ra tòa dù là người cuối cùng nhìn thấy nạn nhân.
Sắp tới, tòa phúc thẩm sẽ xem lại lời kêu oan của Lấn.