Tôi có một bí mật từ thuở còn niên thiếu cho đến bây giờ. Và có lẽ, sẽ chẳng có ai có thể biết được, ngoài tôi và người đàn ông ấy – là chồng của cô tôi. Tôi đã thực sự rất can đảm khi viết ra những dòng tâm sự này… và tôi hiểu, nếu bây giờ tôi không viết ra những dòng này thì có lẽ, sẽ chẳng bao giờ tôi còn dám đối mặt với sự thật để chia sẻ với mọi người câu chuyện bí mật của đời tôi nữa. Hi vọng qua câu chuyện của tôi, mọi người có thể hiểu được nỗi đau của tôi, cũng như nỗi đau của rất nhiều người phụ nữ phải trải qua trong suốt cuộc đời mình… Và không biết, ai sẽ hiểu, ai sẽ cảm thông, ai sẽ rộng lượng, bao dung để yêu thương những người phụ nữ như chúng tôi – những người phụ nữ không còn trinh tiết. Nhưng chúng tôi ngây thơ, chúng tôi vô tội, chúng tôi chưa đủ lớn và trưởng thành để biết được đúng sai, phải trái trong cuộc sống này.
Nhà tôi nghèo, bố đi làm xa nên chỉ có mẹ và ba chị em tôi ở nhà, chị em tôi phải tự lo cho bản thân và động viên nhau học tập. Gia đình cô chú ruột ở sát nhà tôi, họ không có con vì chú ấy bị quai bị từ nhỏ. Thấy tôi khù khờ nên chú hay quan tâm, hỏi han tôi hơn chị gái và em trai mình… nhưng khi ấy, tôi còn quá nhỏ để biết được những mối nguy hiểm đang rình rập xung quanh mình, cũng như không có ai dạy dỗ cho một đứa con gái 13 tuổi khi ấy biết về những kiến thức giới tính, những dấu hiệu của một người con gái tuổi mới lớn.
Lúc ấy tôi còn quá nhỏ để hiểu được mối nguy hiểm đang ngày ngày rình rập (Ảnh minh họa)Một lần ra ruộng hái rau, chú đã cố tình theo sau tôi và đứng bên cạnh một bờ ruộng khác vắng vẻ và nhiều lau sậy hơn. Khi tôi đang hái rau thì chú gọi tôi qua đó và bảo có nhiều rau ngon hơn nên tôi cũng theo chú sang bên ấy.
Chú kéo tôi vào bụi lau sậy ở đấy và bảo
“Chơi trò chơi với chú nghen. Chơi xong chú sẽ phụ hái rau cho”. Tôi không biết sẽ chơi trò gì nhưng vẫn vui vẻ nhận lời. Chú bắt đầu hướng dẫn tôi làm theo những gì chú dạy... và một con bé 13 tuổi khù khờ, ngốc nghếch như tôi đã ngoan ngoãn nghe lời và làm theo răm rắp những động tác chú dạy… Và khi tôi ngã ra ruộng thì cũng là lúc tôi cảm thấy sợ hãi và đau đớn khi ở vùng kín của mình bị chảy máu…
Nghe lời chú nên khi về nhà, tôi vẫn không dám kể chuyện này với ai. Và những lần tiếp theo tôi đi hái rau, chú vẫn luôn đứng ở bên kia bờ ruộng để gọi tôi vào chơi trò chơi cùng chú… tôi vẫn ngốc nghếch vào theo và lại cùng chú chơi trò chơi người lớn. Mặc dù mỗi lần như vậy tôi đều rất sợ… nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn ngoan ngoãn làm theo những gì chú "chỉ bảo".
Vài năm sau, ba mẹ thấy chị em tôi đã lớn và cần sự dạy bảo, hướng dẫn của mẹ nên ba mẹ tôi quyết định mua đất gần nhà để làm ruộng và không cho chị em đi hái rau xa nữa. Cũng kể từ đó, tôi thoát được những trò chơi của chú mình.
Liệu rồi có người đàn ông nào đủ bao dung để thứ tha cho những tội lỗi trong quá khứ của tôi không (Ảnh minh họa)Bây giờ tôi đã 28 tuổi và đang là một người phụ nữ có địa vị trong xã hội… nhưng tôi vẫn không thể nào tự giải thoát cho bản thân mình khỏi những ám ảnh của chuyện quá khứ đau buồn ấy. Mặc dù có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng tôi không dám yêu ai, không dám kết hôn với bất cứ một chàng trai nào… vì tôi sợ họ lại đòi hỏi đến chữ trinh tiết, lại bảo tôi là đứa con gái hư hỏng, mất nết… tôi sợ họ sẽ không thông cảm và bỏ qua quá khứ của một cô bé 13 tuổi đã từng bị lạm dụng tình dục ấy!